Nhân ngày Giỗ Mẹ Paulus Lê Sơn
Tháng Tư và Tuổi Trẻ
Biến cố tháng
Tư đã để lại những dấu ấn không thể quên trong lòng những người con dân
Việt, vết thương cũ lại một lần nữa bị cơn lốc tháng Tư làm đau nhức, 38
năm sống trong mỏi mòn chờ đợi, biết bao người đã nằm xuống mang theo
nỗi hờn vong quốc, những mong mỏi được trở về ngủ yên trong lòng đất Mẹ
đã không vượt qua định luật của đất trời, có đi xa mới thấu được tình
người viễn xứ, càng thấm hơn khi biết chẳng thể quay về.
Tháng Tư luôn là dịp để suy ngẫm và nhìn lại những biến cố lịch sử
đau buồn trong quá khứ, mỗi người một tâm trạng, kẻ khóc vì nỗi đau mất
mát, người cười bởi thế sự đảo điên. Ngồi đọc bản tin đăng trên «Dòng
Chúa Cứu Thế Việt Nam»
VRNs (20.04.2013) –
Nghệ An – Ngày 18.04 vừa qua, ông Nguyễn Xuân Khôi, thẩm phán Tòa án
tối cao đã ký văn thư số 860/2013/TB-TPT cho biết phiên tòa xử phúc thẩm
vụ án Hồ Đức Hòa và các bị cáo khác phạm tội “Hoạt động nhằm lật đổ
chính quyền nhân dân” sẽ hoãn, không xét xử vào ngày 24.04.2013 như đã
thông báo trước đây nữa. Văn thư cho biết lý do hoãn là vì một thành
viên của Hội đồng xét xử không thể tham gia phiên tòa theo dự kiến. Cuối
thông báo hoàn toàn không cho biết khi nào phiên tòa sẽ tái tục.
Đọc đến đây tôi không muốn cười cũng phải phì cười. «Anh Lực, em
trai anh Hồ Đức Hòa cho biết, phiên tòa theo đúng xét xử ban đầu là
22-04, sau đó dời lại và quyết định là ngày 24-04, bây giờ lại thông báo
là hoãn lại phiên tòa». Cũng theo anh Lực cho biết….
Anh
Lực cảm thấy bất bình, anh nói: “Hiện nay, gia đình chúng tôi chưa biết
một thông tin gì về việc hoãn lại của phiên tòa phúc thẩm này cả! Gia
đình chỉ được biết thông qua Ls thôi, chứ Tòa án không thông báo cũng
như không cung cấp một thông tin gì liên quan đến phiên tòa này cho các
Gia đình biết. Nếu như Ls không chủ động liên lạc với Tòa án thì Ls và
người nhà cũng không có tin gì về phiên tòa này cả. Đây là một sự bất
bình vì chính quyền xem những gia đình là những người ngoài lề, trong
khi thân nhân của các anh [TNCG & TL] là những người chủ chốt mà
không thông báo cho biết những vấn đề quan trọng [liên quan đến phiên
tòa].”
Quả thật tôi không biết phải dùng ngôn từ gì để dành cho cái tòa án
phi nhân này, luật pháp như những trò hề rẻ tiền khiến người xem phải
buồn nôn. Là một người không chủ trương sống trong thù hận, tôi thường
nhủ lòng…muốn làm bất cứ điều gì trước nhất phải gạt bỏ đi những cảm xúc
tiêu cực cá nhân, nhưng không thể không phẫn uất trước những bất công
mà ngụy quyền cộng sản đang hành xử trên tinh thần của tuổi trẻ, nhìn 14
thanh niên Công giáo và Tin lành đứng trước phiên tòa sơ thẩm diễn ra
ngày 08-01-2013 tại tòa án tỉnh Nghệ An, có một nỗi xót xa nào đó dâng
trào làm nghẹn trái tim. «Hãy sống cho đến chết, đừng chết khi còn
sống», đó là châm ngôn sống của Paulus Lê Sơn mà tôi đọc được trên trang
Blog của anh, qua một số bài viết…tôi tìm hoài không ra được bất cứ
điều gì để có thể định tội cho một con người luôn có tấm lòng với tha
nhân. 13 năm tù, có lẽ không đau đớn bằng cái chết của người Mẹ đã nằm
xuống vì lo lắng, vì nhớ thương một đứa con ngoan hiền, ngày mai này sẽ
là ngày Giỗ Mẹ ( 21-04), chắc hẳn Sơn đang đau đớn lắm, xin cho tôi được
chia sẻ với Sơn nỗi đau này, dù biết rằng nỗi đau ấy chỉ mình Sơn cam
chịu.
Ngục tù ai nhốt - xác thân con
Để Mẹ nhớ thương - trông mỏi mòn
Ra đi - con nào hay - nào biết
Khóc Mẹ khi mồ - cỏ xanh non
Hai mốt-Tháng tư- một năm tròn
Mẹ rời cõi tạm- lìa xa con
Khóc Mẹ - lệ không rơi thành giọt
Chỉ thấy máu hồng - rỉ từ tim.
Sự nghiệt ngã mà chế độ đối xử với những
người yêu nước, đã nói lên bản chất tàn bạo phi nhân tính của kẻ cường
quyền muốn bóp nghẹt những mầm non của dân tộc, những trái tim xanh chỉ
biết nói điều chân lý đã không thể tồn tại trong một đất nước mà kẻ
cường quyền chỉ muốn sản sinh ra loài dòi bọ, để cùng với chúng lúc nhúc
trong đáy vực ươn hèn. 38 năm «thống nhất», 38 năm cai trị đất nước
bằng sự thù hận, ngoài những thành tích sáo rỗng…hệ quả còn lại là một
nền văn hóa suy đồi, xã hội mục ruỗng, dân trí man rợ. May mắn thay vẫn
còn đó những gương anh hùng soi sáng, không có bạo tàn nào có thể dập
tắt được ánh đuốc Việt Nam, ánh đuốc được thắp lên bằng máu xương của
biết bao anh linh đã nằm xuống cho dân tộc được sinh tồn. 14 thanh niên
Công giáo-Tin lành, Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình, Nguyễn Phương Uyên, Đỗ
Thị Minh Hạnh và biết bao người con ưu tú của dân tộc đang bị trù dập
trong chốn lao tù, họ đã đứng lên từ những ánh đuốc phi thường ấy.
Tinh thần tuổi trẻ đã cho tôi niềm tin và hy vọng, tôi tin vào sức
mạnh yêu thương mà họ đã thể hiện bằng những năm tháng tù tội, 86 năm tù
giam dành cho 13 thanh niên Công giáo-Tin lành (Nguyễn Đặng Vĩnh Phúc
án treo) sẽ là một bản án tử hình chờ ngày hành quyết dành cho kẻ bán
nước, xử người yêu nước. Hãy khiến những đau thương, những mất mát ấy
thành sức mạnh, kiên trì, giữ vững lập trường, sự hy sinh của các bạn là
một giá trị rất lớn cho tiến trình dân chủ hóa đất nước, điều đó cũng
nói lên sự sợ hãi của chế độ khi đánh cắp tinh thần dân tộc của các bạn,
cá nhân tôi và đồng bào hải ngoại luôn dành cho các bạn những tình cảm
thiêng liêng nhất, trong đó có tình dân tộc, nghĩa đồng bào. Kẻ bán
nước hại dân sẽ muôn đời bất xứng với hai chữ Thiêng Liêng cao cả ấy.
Một lần nữa xin cảm tạ tấm lòng son sắt của các bạn đã dành cho quê
hương, nguyện Hồn Thiêng Sông Núi phù hộ cho các bạn.
THÀNH KÍNH TRI ÂN NHỮNG ANH HÙNG VỊ QUỐC VONG THÂN
Paris tháng Tư 2013
Hạt sương khuya
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire