jeudi 12 décembre 2013

Bữa Tiệc Tình Thương Tại Paris 2013

Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh

 

               Cánh cửa mùa thu đang khép dần để đón một mùa đông với những cành khô trụi lá, biết bao tao nhân mặc khách đánh rơi cảm xúc mình trên những xác lá vàng còm cõi, có còn không những tháng ngày hoa mộng…. đời người như những nhánh rong buồn trôi trên dòng sông định mệnh. Cơn bão Haiyan đã cuốn đi biết bao sinh mệnh của người dân Phi Luật Tân, dòng nước mắt có chảy xuôi hay ngược, thì nỗi đau vẫn không ngừng lại. Cả thế giới đang hướng về Phi Luật Tân với những món quà tình thương từ những tấm lòng vàng còn biết đau một nỗi đau chung, nỗi đau của chia lìa….. của mất mát người thân. Đất nước tôi dù may mắn tránh được cơn tai biến, nhưng có biết bao nhiêu mảnh đời đang sống vất vưởng trong cảnh màn trời chiếu đất, không người chăm nom, chẳng kẻ đoái hoài, sống lây lất trên những vỉa hè bằng sự bố thí của người qua kẻ lại.

               Cơn bão định mệnh của ngày 30-04 năm ấy  không thể xóa nhòa trong ký ức của mỗi người con dân miền Nam, đã có những đổi thay cùng năm tháng , nhưng nỗi đau của Người Lính vẫn chồng chất theo tuổi đời. 38 năm sống trong nhục tủi, những chén cơm thừa chỉ đủ kéo dài mạng sống để gậm nhấm thêm nỗi đau thân phận, người lính vẫn hiên ngang, vẫn âm thầm chờ đợi một ngày sẽ phải đến.

               Mang ơn anh… Người Lính Năm Xưa ấy…ngày hôm nay…. Giữa Quê Người Tôi Hát Tên Anh. Tôi hát trong niềm kính trọng, hát để chia sẻ những nhục hình mà các Anh đã phải gánh chịu trong suốt 38 năm kể từ ngày buông súng theo mệnh lệnh, dù là thân nhi nữ, nhưng sao tôi đau quá. Đã nhiều lần tôi tự nhủ lòng, phải kiên cường lên, nước mắt không thay đổi được vận mệnh, nhưng sao dạ đau thắt mỗi khi nhắc tên Anh…Người Lính Việt Nam Cộng Hòa.
  
               Hôm nay đây giữa quê người, có biết bao những tấm lòng vàng đang hướng về quê hương, hướng về những thân phận điêu linh cùng vận nước, dù cuộc chiến có bị đặt cho một cái tên gì đi nữa, thì các anh vẫn là những hình ảnh oai hùng,  không một chủ thuyết nào có thể ngăn chặn được niềm tự hào trong lòng mỗi người con dân miền Nam.
Thời tiết thay đổi, ít nhiều cũng ảnh hưởng đến tâm trạng con người tùy theo mỗi hoàn cảnh và môi trường sống, cái lạnh mùa đông dễ đem đến những xúc cảm sâu lắng, có lẽ vì thế mà nhiều buổi lễ mang tính cách kỷ niệm hay tưởng niệm thường được tổ chức vào những ngày đông giá, hơn nữa mùa đông là mùa Giáng Sinh mà khắp nơi trên thế giới dù thuộc về bất cứ tôn giáo nào, cũng đều coi ngày Noel như một ngày lễ chung để mọi người có dịp tìm đến nhau trong yêu thương. Đối với thân phận người Thương Binh tại quê nhà, mùa đông có phải là một mùa an bình…hay sẽ là dịp để vết thương lòng mở toang đón nhận những đớn đau ê chề do hận tủi… ? Vết thương da thịt có thể trị liệu bằng phương thức khoa học, nhưng vết thương lòng thì sao….Các Anh ạ….vẫn còn đó những trái tim cùng chung nhịp đập, khắp nơi trên thế giới những người con dân Việt dù sống cảnh lưu vong, nhưng vẫn luôn khắc khoải và nhớ về Anh trong những ngày đông lạnh giá. Một buổi cơm tình thương do Hội Bạn Của Thương Binh Việt Nam Cộng Hòa Tại Paris được tổ chức vào ngày 1 tháng 12 năm 2013, và tôi đã hân hạnh được đóng góp tiếng hát mình để nhớ về Anh, nhớ về Người Lính Năm Xưa. Cầm trong tay tờ tường trình của anh hội trưởng mà lòng tôi xúc động nghẹn ngào, những thành quả trong 23 năm qua kể từ năm 1989 đến năm 2013 mà Hội đã đạt được khiến tôi thật ngưỡng mộ và kính phục những con người có tấm lòng vàng, tờ tường trình được chia ra hai phần. Phần A có 44.987 « đối tượng » được nhận sự chia sẻ, bao gồm Thương Binh, Cô Nhi Quả Phụ, bên cạnh đó còn có thêm những trợ giúp cần thiết đến những người già, người nghèo, trẻ em mồ côi v..v. Điều làm tôi ngạc nhiên nhất là Hội cũng không quên những người đã nằm xuống trên phần đất Hồn Tử Sĩ nằm trong Nghĩa Trang Quân Đội, mà ý thức hệ luôn là sự khác biệt giữa những con người vô thần và hữu thần, không còn biết thế  nào là Nghĩa Tử-Nghĩa Tận.

                     - 2929 ngôi mộ tử sĩ được dọn cỏ, đắp đất, dựng lại bia bị gãy đổ, quét vôi.
                     - 382 ngôi mộ tử sĩ được xây mới

               Hai công việc trên được nằm trong chương trình Tri Ân Tử Sĩ. Với tôi đây là một việc làm hết sức ý nghĩa, vượt qua tầm hiểu biết của tôi về « Ý thức chính trị », lý trí đôi khi vẫn phải bất lực trước con tim mà Nghĩa Tình luôn được đặt lên hàng đầu của mọi quan hệ. Xin trân trọng những việc làm của Hội đã bỏ bao công sức trong nhiều năm qua, hai chữ Cảm Ơn đôi khi rất vụng về khi phải nhắc đến, vì nó không đủ để diễn đạt hết những công sức, những hy sinh mà tiếng bấc tiếng chì dù chỉ vô tình vẫn luôn là những vết dao nhọn đâm thấu tim.
               Chắc hẳn anh Hội trưởng cũng đồng ý với tôi rằng, sự thành công của ngày hôm nay kết quả đạt được là do lòng hảo tâm của quý ân nhân ở khắp mọi nơi, cũng như quý đồng hương đã nhiệt tình ủng hộ. Xin cảm ơn những tấm lòng vàng, kẻ có công người có của, xin ơn trên phù hộ cho tất cả mọi người con dân Việt, những người còn nghĩ đến hai chữ «Đồng Bào» luôn được bình an trong cuộc sống.

              
               Cá nhân tôi một lần nữa xin cảm ơn Hội đã cho tôi được góp chút khả năng kém cỏi của mình trong chương trình Tri Ân Người Thương Binh, nhất là các anh chị em nghệ sĩ, dù chúng ta không chuyên nghiệp, nhưng mỗi người đã đóng góp khả năng mình bằng trái tim yêu thương dành cho những thân phận bất hạnh. Cảm ơn anh MC Trịnh Nghĩa và chị MC Trâm Anh đã điều khiển chương trình rất sống động và đầy ý nghĩa. Một lời xin lỗi đến anh .. dù bất cứ dưới một hình thức nào cũng đã để lại trong tôi sự áy náy. Cảm ơn các anh Minh Tùng, anh Lộc, anh Phát (ban nhạc) những người đã góp công cho tiếng hát của các «ca sĩ» được thêm bay bổng đến khán thính giả.

Tâm Tình Cùng Người Lính.
               Tôi thường được nghe một câu nói khi nhận định về nỗi đau « Nỗi đau tùy theo mức độ cảm nhận của mỗi người », ở một góc cạnh nào đó tôi đồng ý sự nhận định trên, vì thế xin cho tôi mượn tạm chữ «Nếu» để có thể định hình nỗi đau theo mức độ ít nhiều…. tôi cho rằng nỗi đau nhất là nỗi đau của người Lính khi phải buông súng trong uất nghẹn, biết bao nhiêu người đã « Sĩ khả sát, bất khả nhục » để giữ tròn tiết tháo, hai chữ Anh Hùng sẽ tồn tại mãi mãi trong lòng con dân Việt cho dù đứng ở vĩ tuyến nào.

                Mùa đông lại sắp về, không biết «Cây mùa xuân chiến sĩ» còn nở rộ được bao lần, sinh tử là định luật của đất trời, dù cuộc sống là sự kéo dài thêm nỗi đau, nhưng sao tôi vẫn ích kỷ, vẫn muốn được nhìn các Anh sống lâu trăm tuổi, làm sao nói hết được những yêu thương cho dù có bị vấy đục bởi những con người «không tử tế» chỉ biết ngủ vùi trong chiến tích của đồng đội, hình ảnh các Anh vẫn mãi bất diệt trong trái tim tôi, tôi Yêu Anh không phải vì những chiến tích oai hùng lẫm liệt, những điều đó chỉ làm tôi hãnh diện nhưng không đủ để Yêu thương, chính những tháng ngày sống trong lửa đạn, băng rừng vượt núi cùng với quân trang quân dụng, uống nước sình lầy, ngủ trong mưa pháo, cái chết như một điều gì đó rất nhẹ mà bom đạn đã được thay bằng « số phận », nếu ngày Quân Lực 19 tháng 6  là hình ảnh để tôi hãnh diện thì chính những hy sinh của Anh ngoài chiến trường là hình ảnh xứng đáng cho tôi tôn thờ Anh suốt đời. Đất nước đang bước vào một mùa xuân đầy hy vọng, sự chờ đợi theo thời gian có làm bào mòn đi thân xác, dù lưng còng, da nhăn, tóc bạc, hay trên thân xác còn mang đầy vết đạn của chiến tranh, hình ảnh Anh vẫn mãi sáng ngời trong trái tim tôi. Cũng như anh…tôi và mọi người cũng đang sống trong niềm hy vọng, mong ngày ánh dương soi sáng trên chuyến tàu xum họp, giọt nước mắt cho Anh, giọt nước mắt cho Dân Tộc, tất cả sẽ cùng quyện lẫn trong ngày trẩy Hội Trùng Dương, và ngày ấy sẽ là ngày tôi cùng Anh sống lại hình ảnh của  những Người Lính Năm Xưa.

Paris ngày 1 tháng 12 năm 2013
 Hạt sương khuya

samedi 26 octobre 2013

Dư Âm Nụ Cười

  Dư Âm Nụ Cười
Viết cho ngày họp mặt Phong Trào Liên Kết Dân Chủ năm 2013 tại Houston

 

Sau những muộn phiền, tôi nhủ lòng sẽ không trở lại cái đất nước mà ai cũng cho là thiên đàng ấy. Nhưng rồi những tiếng nói thân quen, chút tình đồng chí hướng , nghĩa đồng bào như những sợi dây ràng buộc khiến tôi đã nhận lời trở lại vùng đất hứa. Ngồi trên chuyến bay từ Paris đến London  ngủ gà ngủ gật vì nguyên đêm trước không hề chợp mắt cho đến giờ ra phi trường. Đây là lần đầu tiên tôi bay với British Airway từ Lôn Đôn đến Houston, máy bay khá rộng và thoải mái với 9 hàng ghế ngang. Phong cách phục vụ hành khách toát lên một nhân cách quý phái mà tôi thật sự không dám để so sánh với chiêu đãi viên của VN Airline, buồn lắm….nhưng phải nói dù sự thật luôn phũ phàng.
Tôi đến phi trường Houston đúng như dự trình. Phiền phức nhất vẫn là sự chờ đợi xếp hàng để qua cổng khám Passport, nhìn hàng người như rồng rắn tôi ước chừng chờ đợi không dưới hai tiếng đồng hồ. Điện thoại cho anh khomoi biết để thông báo đến vị nào đón rước hầu biết để mà an tâm, chỉ hiệu cho biết điện thoại không có tín hiệu, nói theo tiếng VN thời đại là «ngoài vòng phủ sóng». Đành chịu…..không biết người bên ngoài và người bên trong ai sốt ruột hơn ai nhỉ.
Cuối cùng thì cũng xong, người Mỹ cũng lạ, tôi đi thăm đất nước Hoa Kỳ bằng tiền của tôi mà cũng thắc mắc, chả lẽ «khủng bố»chơi sang mua vé cho tôi sao J Nói đùa cho vui, dĩ nhiên tôi hiểu được đó là sự an toàn cho nước Mỹ mà tôi cho rằng rất hợp lý kể từ vụ việc 911 xảy ra.
Người đầu tiên tôi nhìn thấy là một thanh niên trẻ, hai ông «lão» vừa đủ để được gọi là «lớn tuổi».
-Tôi là Khánh Hòa đây
-Oh vâng, chào anh Khánh Hòa….Âu Châu cả mà phải đến Mỹ mới có duyên hội ngộ.
-Tôi Người Thầm Lặng đây
-Vâng, xin chào anh Mười
-Còn đây là….
-Dạ em là Lẽ Sống
-Oh, Lẽ Sống hử…mặt nhìn còn «búng ra sữa»
Nói xong tôi cười, nhưng có người «tự ái».
Lần đầu tiên đến Houston, theo thói quen tôi rất thích ngắm nhìn những thành phố mà tôi có dịp ghé qua, nhưng lần này tôi đến đây không vì mục đích tham quan, năm ngày ngắn ngủi đã không đủ để tôi có thể chia sẻ hết cảm xúc với những người thân quen, trên căn bản đời sống tâm lý tôi cho rằng mối quan hệ mật thiết về tinh thần sẽ là nền tảng cho sự giao kết về lâu dài.
Sau những bàn thảo của ban tổ chức, tôi được đưa đến nhà chị Vân, người có một vai trò khá quan trọng cho cuộc họp mặt lần này. Vì ở xa lại phải bay hết 15 tiếng, nên tôi đã đi sớm hơn một ngày để còn dưỡng sức, dù chẳng phải giữ vai trò gì quan trọng, nhưng tuổi tác cũng bắt đầu không cho phép mình được hoang phí. Ngày đầu tiên cuộc họp mặt tại nhà anh Nguyễn Nam Phong theo lời mời của chủ nhân, tại đây tôi được làm quen với anh chị VanPhong- Nguyen Quat Khoi, anh Huunguyen, chị Nguyệt Khuyết, chị PhuongHoang, Sao Anh Chua Chet, còn thêm một vài người mà tôi đã vô tình không còn nhớ tên, thành thật xin lỗi.
Đêm đầu tiên tôi được thu xếp nghỉ tại nhà chị Vân, chị rất chu đáo và hiếu khách, phải nói ngay là chị nấu ăn rất ngon, một phụ nữ đúng nghĩa nằm trong tứ Đức mà tôi không ngại nếu ai đó cho rằng «tôi hơi phóng đại». Lần đầu tiên tôi được ngồi trao đổi trực tiếp với anh VanPhong, thay vì qua cái mic trên các diễn đàn Paltalk, đúng là đi một ngày đàng học một sàng khôn, đêm ấy anh em tôi trao đổi thật tâm đắc, dĩ nhiên tôi nghe nhiều hơn nói, vì khả năng chỉ có thế không thể hơn. Hai giờ đêm…có lẽ vì quá mệt mỏi nên tôi nằm thẳng một giấc đến 9 giờ sáng, không biết tiếng ngáy có làm chị Nguyệt Khuyết trở mình. Định ngủ thêm một chút nhưng tiếc thời gian quá ngắn, đành làm siêng bước xuống giường mặc dù mùi ngái ngủ còn vương trên đôi mắt. Cũng nơi đây tôi được làm quen với chị PhuongVy, TrungTrac....Chị PhuongVy tôi chỉ biết trên diễn đàn qua chào hỏi, riêng TrungTrac đã có một quá trình sinh hoạt khá lâu trong diễn đàn Phong Trào Liên Kết Dân Chủ tôi tạm gọi là thân quen, dù cũng chỉ trên hình thức chào hỏi và trao đổi, điều làm tôi ngạc nhiên khi TrungTrac giới thiệu về mình, tôi không ngờ người có nhiều kiến thức về lịch sử Việt Nam thường hay chia sẻ trên diễn đàn lại là một anh chàng thư sinh chẳng lẽ tôi lại phải sử dụng lại từ « búng ra sữa » như với Le Song, nhưng chắc hẳn nhiều anh chị đều đồng ý và có cùng quan điểm với tôi lắm, phải không ạ.

 

Thứ sáu…Ngày đầu tiên của buổi họp mặt xảy ra trong một không khí thật «căng thẳng». Tại Nhà Việt đã xuất hiện nhiều khuôn mặt lạ (không phải tàu lạ) mà tôi cũng chỉ mới gặp, lần lượt các anh chị được giới thiệu với những nick name thật quen thuộc, Ngheo Rot Mong Toi….anh này không thật thà khai báo, tay này mới nhìn nếu không phải là « đại gia » thì cũng là « điền chủ », khiếp….thời cải cách ruộng đất của hồ già đã qua hơn 50 năm mà sự sợ hãi vẫn còn ảnh hưởng đến anh Ngheo Rot Mong Toi cũng phải giả dạng thường dân. Anh ThanhBinh16 người có giọng ca vàng loại 4 số 9, KhitKhit người con gái Việt có một thân hình mảnh khảnh rất là xinh trong chiếc áo dài quê Mẹ, người rất can đảm cầm mic lên  tiếng với bất cứ ai dám đi ngang «  lề trái » nhưng lại rất «  Dịu Dàng trong Áo Lụa Hà Đông » ở ngoài đời. Còn một người cũng thuộc dạng «  búng ra sữa » là 5 Rau….thôi đi cha…vài cộng loe nghoe bày đặt lấy nick 5Rau, đề nghị diễn đàn Phong Trào Liên Kết Dân Chủ đưa ra tòa án nhân dân để xử lý. Chị Quế Mai đến từ Nauy, là láng giềng cách tôi khoảng vài ngàn cây số, cùng mang chung thể loại máu Châu Âu, đồng hội nhưng không đồng thuyền. Chị là người nhút nhát, thật thà như đếm làm tôi đến phát ngượng, chị Quế Mai ơi đề nghị chị sau khi về nhà nhớ học thuộc lòng câu «  xấu che- tốt khoe » nha chị. Nhắc đến người này chắc ai cũng phải hãi hùng. Sao Anh Chua Chet…nghe cái nick thôi đã rụng rời rồi, hèn gì ê sắc ế mà còn chảnh nữa, ả bảo rằng…tớ để thiên hạ thèm chơi. Ai sợ chứ tớ chả sợ, cái «  thể loại  khẩu xà Tâm Phật » này tớ tỉnh như ruồi….hehehh. Nếu Sao Anh Chua Chet có làm mọi người hãi hùng thì cái nick DiemDiem lại là sự đối đầu giữa thiện và «ác», ác trong ngoặc kép đàng hoàng nha, nhớ đừng chửi đổng nhé Gái Hải Phòng, tớ cũng xuất thân cùng « guộc » với đằng ấy đấy. DiemDiem là một trong những người mà tôi xin phép các anh chị cho phép tôi được đề cao trong bài viết này, chẳng phải vì DiemDiem tài ba xuất chúng gì, nhưng cái nép  đẹp tâm hồn trong sáng như một cô gái quê không vướng bụi trần đã làm cá nhân tôi cũng như tất cả mọi người đều có thể nhìn được, sự ngưỡng mộ đã khiến tôi phải thèm khát, ước gì cuộc đời này luôn là những trang giấy trắng được vẽ lên bằng một trái tim hồng. Xin cho tôi một phút ngậm ngùi nhìn về Quê Hương để nghe nỗi đau chạy dài trong huyết quản.
Chị ViToQuoc…người có giọng nói rất trẻ, giọng đọc rất quyến rũ người nghe, nếu cho tôi được nói một cách chủ quan thì chị là người trong tầng lớp Công Tằng Tôn Nữ gì gì đó ( xin đừng hiểu theo nghĩa tiêu cực). Nói về chị…tôi chỉ xin nhắn nhủ các bạn sinh hoạt trên diễn đàn Paltalk với sự dè dặt… «Xin đừng yêu cô».  Anh Khanh_Hoa2…một người có nhiều đóng góp cho diễn đàn Phong Trào Liên Kết Dân Chủ với những tài liệu do anh soạn thảo, góp nhặt từ nhiều bài viết giá trị của nhiều tác giả và anh tổng hợp, sau đó đưa ra những nhận định cá nhân để chia sẻ cùng mọi người, anh thuộc tầng lớp «  trí thức dễ gần » mà các anh chị có thể nhìn qua cách anh thể hiện, bằng chứng là anh « chơi tới cùng » trong ngoặc kép với các anh chị em trẻ dù chỉ là lắng nghe, anh có tài ngồi nghe người ta nói rồi cười, chứ không có tài làm cho người khác cười….như tôi….hehehhe….mình cũng thuộc băng đảng CHẢNH đó nha. Riêng anh 30 Nam Tham Lang, có lẽ là người duy nhất mà tôi thấy không có nhiều khác biệt giữa « ảo » và thật, anh thầm lặng đến phát sợ, vậy chứ khi nhập cuộc cũng cười tá lả chứ không dám thầm lặng đâu nha, tuy nhiên…phải công nhận anh là một người rất dễ thương và chân tình. Khác với anh 30 Nam Tham Lang, thì anh Topdog lại có sự chênh lệch khá lớn, trong diễn đàn anh ấy «  lèm bèm » bao nhiêu thì ở ngoài đời ông ấy im ru bà rù, nhiều lúc tôi nghi cha này đóng kịch, nếu là diễn viên thì tay này có vẻ hơi siêu đấy, nhưng không…quý vị an tâm…hiền như cục bột, chỉ xin đề nghị anh Topdog nên bỏ rượu hoặc giảm tửu lượng, đừng để một trong ba cái lăng nhăng của cụ Trần Tế Xương  quấy anh chứ, đề nghị anh chỉ nên uống trà, cùng lắm thì thêm cái vụ « đàn bà » ít ra có nhắm mắt cũng được xuôi tay. Lua Viet có thể nói là một người rất nam tính, thẳng thắn, có nhiều tài nhưng không phô trương và rất nhiệt tình, điều này có thể nhận ra qua cách cư xử với mọi người trong mấy ngày qua, cá nhân tôi rất vui khi được quen biết với Lua Viet, mong rằng tình cảm này cũng được chia sẻ với mọi người. Có một cậu bé đến từ Úc Châu rất dễ thương, hiền lành trong sáng, ghét ai là nói ghét, chứ không thể nói ghét thành yêu, mà khi yêu thì cũng nói yêu chứ không nói yêu thành ghét, trước đây trên Paltalk tôi đã nhiều lần xin chào anh Ghet ho chi minh, điều đó cũng không có gì lạ, bản thân tôi cũng thường được gọi là cô xưng con, đến khi gặp mới biết tuổi đời chỉ thua tôi vài ba tuổi, kể ra Ghet được làm anh một thời gian cũng thích nhé, bây giờ phải gọi tôi bằng cô, cái này cũng công bằng chứ. Còn một người cũng là nhân vật quan trọng….hay nói đúng hơn là quan trọng nhất, chữ nhất ở đây xin được hiểu trong phạm vi của diễn đàn Phong Trào Liên Kết Dân Chủ. Chủ nào cũng là chủ, nhưng ông chủ này thuộc dạng lè phè theo kiểu ông chủ người Việt gốc Hoa khi được khách hàng hỏi : Tại sao ông chủ giàu vậy mà ông ăn mặc lè phè thế…ông trả lời…ngộ ăn mặc đẹp hơn khách hàng, khách hàng không tới ngộ sụp tiệm thì chết cha ngộ á. Tôi nhớ trong nhạc phẩm Đoạn Cuối Tình Yêu của tác giả Tú Nhi tức ca sĩ Chế Linh có câu….thà đừng biết nhau thì thôi…biết rồi chán lắm người ơi…xin thành thật thông báo, giáo sư Minh Quốc rất ư lè phè, cứ như là «  người cầy có ruộng ». Hehehhe.
Buổi họp mặt ngày thứ sáu cũng không có gì đặc sắc ngoài gặp gỡ, giới thiệu, tạo tình thân Có lẽ niềm vui trong ngày thứ sáu là buổi họp mặt trong khách sạn, dưới sự điều khiển chuyên gia « quậy phá » của nữ « ma đầu » Sao Anh Chua Chet, tiếc rằng tôi vì hai chữ Trách Nhiệm  học mót trong thời Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa nên đành nuối tiếc từ giã cuộc vui ngậm ngùi trong giấc ngủ vùi không mộng mị.
Cộng lại ba ngày tôi ngủ được mười tiếng, nhìn trong gương cứ ngỡ hồn ma bóng xế nào, nếu không nhờ chút son phấn chắc khối người té xỉu. 9 giờ phải có mặt hoặc trễ nhất là 9 giờ rưỡi…. đó là lịnh. Nếu trong quân đội tôi bị ăn giày Botte de Sault là cái chắc, cũng may câu nói không đi trễ không phải người Việt Nam làm giây thần kinh mắc cở của tôi sống lại.
Thành thật mà nói «ông chủ» này tuy lè phè nhưng rất chịu chơi, vào ngày thứ sáu trong lúc chỉnh âm thanh, chỉ cần hsk nói âm thanh thiếu Echo khó hát, lại thêm nghề hướng dẫn rất tài ba của Ngheo Rot Mong Toi là ông chủ chạy đi mua cái âm ly mới gần 300 USD về thay thế liền, cảm ơn những trái tim đầy nhiệt tình không cần tính toán, nhưng mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, ý trời đã định tôi phải hát với cái âm thanh cà rịch cà tang này…hehehhe. Vừa bước vào nhà Việt liền nhận được tin hung…âm ly bị cháy, tôi đã quen rồi với ngịch cảnh nên đành trong héo ngoài tươi.
Nói về buổi hội thảo trong ngày thứ bảy, với sự tham dự của nhiều diễn giả bao gồm các vị Vương Văn Giàu, Nguyễn Đình Khánh, LM Phạm Hữu Tâm, TS Lê Minh Nguyên, TS Nguyễn Đình Thắng, TS Mai Thanh Truyết, Bà Huỳnh Thu Lan, ông Chu Vũ Anh, Giáo Sư Nguyễn Chính Kết. Ngoài ra còn có sự tham gia của em Nguyễn Phương Uyên, em Thuyết Bất Đắc đến từ Việt Nam cùng chia sẻ cảm nghĩ của mình về hiện tình đất nước. Thú thật…tôi không đánh giá cao về hiệu quả của buổi diễn thuyết, vì nó chỉ mang tính cách « hỗ trợ » cho buổi hội thảo thêm phần sống động, những chia sẻ của các vị hầu như đã được nhắc qua nhiều lần nay chỉ là tóm lượt ngắn gọn bởi thời gian có giới hạn. Điều mà tôi cho là thành đạt trong buổi hội thảo, chính là sự liên đới giữa một thế giới ảo để bước vào một thế giới hiện thực, xóa bỏ mọi thành kiến cá nhân, nhìn rõ nhau hơn bằng xương bằng thịt, từ đó danh từ « ẢO » không còn lý do để tồn tại. Trở lại chuyện dài Paltalk….tôi đã chứng kiến biết bao lần những cuộc tranh cãi thiếu điều rớt cả răng, rụng cả rốn vì rầu, chỉ tội nghiệp cho cái mic phải làm kẻ trung gian đi giữa hai lằn đạn sẵn sàng mic móp méo do những cơn giận từ người giáng xuống, đúng là họa vô đơn chí. Qua đó cho chúng ta một bài học rất bổ ích khi sinh hoạt trên các diễn đàn, chậm nóng giận, không vội vàng đánh giá một cá nhân khi chưa thật sự hiểu về người ấy, nhất là bớt suy diễn, kẻo xung quanh ta chỉ còn lại kẻ thù, nhìn đâu cũng thấy địch, ngó gà hóa cuốc. Thử hình dung khi gặp phải một người mà trước đây bị mình chửi búa xua, nay bỗng dưng có dịp đối diện và nhận ra họ là một người rất dễ thương, eo ơi nó ngượng không thể tả được. Trở lại buổi họp mặt trong ngày thứ bảy, tôi xin thay mặt anh chị em trong diễn đàn Phong Trào Liên Kết Dân Chủ xin chân thành cảm ơn các diễn giả đã bỏ thời gian và công sức đến chia sẻ với anh chị em chúng tôi bằng tấm lòng của những người con dân Việt, luôn trăn trở về một Quê Hương mang nhiều dấu tích của những viên đạn thù, được bắn ra từ nòng súng của người đồng chủng tộc, chế độ này là một chế độ thối nát, một chế độ quân phiệt thì không có lý do gì để nó tiếp tục tồn tại.
Sau buổi họp mặt chúng tôi được ban tổ chức đưa đến nhà hàng Kim Sơn, theo tôi có lẽ là một nhà hàng lớn nhất «All You Can Eat» nghĩa là ăn mệt nghỉ cho đến khi không còn có thể ăn nổi. Những người «  ngoại tộc » như chúng tôi, anh Khanh_Hoa2, chị Que-Mai, anh Lac-Viet, Ghet ho chi minh thì được ăn mệt nghỉ kiêm luôn miễn phí, kèm theo lời hăm dọa …lần sau tổ chức mà không sang là biết tay. Thức ăn ngon quá tôi đành chấp nhận  một đời ta bằng ba đời nó rồi có ra sao thì ra. Cảm ơn một bữa ăn ngon với đầy ắp tiếng cười, nhất là cái KhitKhit, biết tôi thích ăn đồ biển nên có bao nhiêu cua nàng khiêng gần hết.
Đêm đó chúng tôi một số ghé nhà Nguyễn Nam Phong, một số về lại khách sạn, nói chung không có gì đặc sắc trong đêm thứ bảy. Xin cảm ơn Nguyễn Nam Phong đã tiếp đãi anh em rất chân tình. Tôi rời nhà Nguyễn Nam Phong cũng khá muộn, về lại khách sạn nghĩ đến ngày mai có thể ngủ thẳng cẳng, tôi nhắm mắt mang theo một nụ cười vào trong giấc mộng.
Ngoài kia chút bóng tối còn vất vưởng bên rèm cửa như chẳng buồn chia xa, gặp lúc ông mặt trời lười biếng nên nán lại như quyến luyến một chút gì để nhớ để thương, tiết trời đang chuyển mùa  bước dần vào một mùa thu xám buồn, những chiếc lá trên cành chuẩn bị rời xa cuống, lá rụng về cội, người đi rồi…biết về đâu. Nằm hoài với những suy nghĩ miên man, tôi bước xuống giường vì không muốn phí thời gian trong những ngày còn lại, đánh thức Sao Anh Chua Chet dậy hai đứa rủ nhau đi nhà thờ. Lâu lắm rồi tôi mới có dịp đi nhà thờ Việt Nam, nghĩ lại người Việt tị nạn cộng sản ở Mỹ thật may mắn, ít nhiều về mặt tinh thần cũng không bị thiếu thốn như người Việt tị nạn cộng sản tại Âu Châu, nơi này muốn ăn gì cũng có, thức ăn Việt Nam đầy đủ và rất ngon, quan trọng nhất là sức khỏe được bảo đảm. Tôi rời nhà thờ với tâm trạng buồn khi nhìn về cố quận ở một nơi nào rất xa.

 

Hôm nay là ngày cuối cùng trong ba buổi họp mặt. Chương trình sắp đặt sẽ tập trung trước tượng đài Chiến Sĩ lúc 12 giờ, một cuộc biểu tình lên án chế độ cộng sản đòi hỏi Nhân Quyền- Dân Chủ-Tự Do cho Việt Nam dưới sự điều khiển của nhà văn Trần Ngọc Bính (Lac-Viet). Đây không phải là một chương trình được phổ biến rộng rãi nên không thể đòi hỏi một con số đồ sộ cùng tham gia, tuy nhiên tinh thần của mọi người đều rất cao, tất cả dành cho Quê Hương, dành cho đồng bào đang sống trong cảnh lầm than trước sự dối trá bạo tàn của chế độ độc tài chuyên chế.
Cuộc biểu tình đã chấm dứt nhưng dư âm vẫn còn vang vọng, mọi người chia tay trong không khí thật hào hùng và hẹn ngày gặp lại trên Quê Hương. Sau đó tất cả cùng đến với chị Vân ăn cơm trưa theo lời mời của chị, tôi không hiểu sức ở đâu mà chị có thể làm được tất cả công việc mà vẫn tham gia cùng mọi người trong mọi sinh hoạt. Nghe anh khomoi nói chị Vân sẽ nấu ăn cho ngày thứ bảy là tôi rụng rời tay chân rồi, thế mà chị đã chu đáo và rất đúng giờ để mọi người có thể ăn trưa và tiếp tục cuộc hội luận. Cảm ơn chị Vân, cảm ơn tấm lòng bao la của chị đã dành cho mọi người. Sau khi dùng cơm xong một số anh chị em phải chia tay, xin chia sẻ một chút cảm xúc đến với những người anh em này, những người đã không ngại đường xá xa xôi lái xe cả 20 tiếng, lái ngày lái đêm để kịp đến chia sẻ công việc cùng tất cả mọi người, anh dan toc, anh Trai Song Tien, em Hòa Lâm và rất nhiều người mà tôi không biết tên, chúng tôi chia tay trong niềm xúc cảm cùng khoác vai nhau trong tình tương thân ái, cùng cất tiếng hát chung nhạc phẩm Một Người Đi do tôi chủ xướng.

Tôi tiễn anh lên đường, trời hôm nay mưa nhiều lắm
Mưa thắm ước vai gầy, mưa giá buốt con tim
Mình cầm tay nhau, chưa nói hết một câu
Thôi đừng buồn anh nhé, tiếng còi đã ngân dài….
 
Cuộc chia tay nào cũng để lại những xúc cảm, nhìn trong mắt mọi người ngời sáng niềm tin về một ngày mai, một ngày không còn bóng cộng nô để tiếng hát hôm nay sẽ là tiếng cười trong ngày đoàn viên. Xin tạm biệt anh Vinh, anh Trai Song Tien, Hòa Lâm và tất cả anh chị em, tạm biệt TrungTrac, tạm biệt Vnchiwawa, tạm biệt những trái tim lưu lạc đang miệt mài trên bước đường tranh đấu cho một Việt Nam ấm no hạnh phúc. Một vài giọt nước mắt đang lăn khẽ hay chảy ngược về tim.

Đêm cuối cùng…mọi người đi ăn tại nhà hàng Phát Ký. Có một đôi vợ chồng trẻ không nỡ rời cuộc vui, vì thế đã xin gia hạn thêm một đêm tại khách sạn để được chung vui cùng các anh chị em còn lại, đó là cặp hoahongxanh, Ho Lua Ten Bip. Điều này cũng dễ hiểu, nơi nào có yêu thương, nơi ấy sẽ có tiếng cười. Cảm ơn hai vợ chồng đã rất nhiệt tình cho trọn niềm vui chung. Có thể nói trong ba ngày họp mặt đêm cuối cùng là đêm để lại  nhiều kỷ niệm nhất, đêm nay là đêm không ngủ, đêm để nói với nhau những lời tình tự, chẳng biết có ai đó để quên con tim, hay có ai đó cùng gửi gió cho mây ngàn bay… ! Buổi lễ hấp hôn của anh chị VanPhong được diễn ra thật « hoành tráng », có khăn, có nhẫn có cả nụ hôn. Anh Lac-Viet mà ai cũng nghĩ rất nghiêm túc, thế mà cũng xả láng  làm thơ trao tình gửi cho Mây. Em ơi…nếu em là Mây thì anh xin được làm gió để đưa Mây đi khắp bốn phương trời, Mây vẫn vô tình bay… anh vẫn là cánh gió bạt ngàn rầy đây mai đó. Nhưng làm sao ai biết được sẽ có lúc Mây Gió gặp nhau để chút những cơn mưa tưới mát những cánh đồng khô hạn.
Cuộc vui nào rồi cũng phải đi đến hồi kết thúc, mỗi lời chia sẻ là một kỷ niệm mang theo bên mình, tôi tin chắc mọi người đều có cùng cảm xúc, cùng nỗi buồn khi phải nói lời chia tay, đây là thành quả quý giá nhất mà chúng ta đã bỏ ra trong ba ngày họp mặt, những khiếm khuyết không còn là vấn đề một khi yêu thương đã chiến thắng mọi nghịch cảnh, chìa khóa hạnh phúc đang nằm trong tay chúng ta, hãy gìn giữ….đừng đánh mất, đừng để yêu thương biến thành những nỗi đau trong kiếp người hữu hạn.

Xin cảm ơn những thiên thần trong bóng tối, những người vì lý do nào đó không thể họp mặt cùng anh chị em, nhưng vẫn miệt mài bên những công việc truyền thông, xin hãy dành những yêu thương hôm nay san sẻ cho tất cả những ai cùng có chung một tấm lòng dành cho Đất Mẹ. Cảm ơn Hon Nhien, cảm ơn Thuyết Bất Đắc, cảm ơn lão quản gia docco_2 và nhiều anh chị em mà tôi không thể nêu hết tên trong bài viết này.

Một cõi đi về người như bụi
Trần gian một kiếp cũng pha phôi
Chút tình nương nhẹ mà sâu lắm
Bụi lắng xuống rồi mắt vẫn cay
Chia tay một trái tim xẻ nửa
Phân kỳ một hồn đó cưa đôi
Người xuôi phương bắc trăng mờ khuất
Ta trở về nam lệ ướt đầm.

Paris tháng 10/2013

Hạt sương khuya



vendredi 20 septembre 2013

Bài viết của Người Việt Thầm Lặng

Chống cộng thật,hay… chỉ đùa cho vui?-Người Việt Thầm Lặng-Hát Sương Khuya đọc
"Tre" chống cộng đã già, nhưng "măng" đã mọc chưa?-Người Việt Thầm Lặng
Một vài góp ý cho cuộc đấu tranh chống cộng sản hiện nay
phương cách “chống” CS (VN)!

vendredi 23 août 2013

Chúng ta phải làm gì? - Đặng Chí Hùng

 Chúng ta phải làm gì? (kỳ 1)  
http://3.bp.blogspot.com/-4qmRlHP1mJg/UgqpwZm75EI/AAAAAAABWGI/X0xC-KbofFo/s1600/depbocongsan-danlambao.jpg
Chúng ta phải làm gì? (kỳ 1)-Đặng Chí Hùng-Hạt Sương Khuya đọc


Chúng ta phải làm gì? (Kỳ 2) - Việc trước mắt không phải là thêm đảng mới 


Chúng ta phải làm gì? (Kỳ 3) - Hoạt động nhóm và thông tin liên lạc

jeudi 22 août 2013

mercredi 19 juin 2013

Anh là ai ?

Anh là ai ?

Xin hỏi anh là ai
Sao đánh tôi, chẳng một chút nương tay?
Xin hỏi anh là ai
Không cho tôi xuống đường để tỏ bày
Tình yêu quê hương này
Dân tộc này đã quá nhiều đắng cay?
Xin hỏi anh ở đâu
Ngăn bước tôi chống giặc tàu ngoại xâm?
Xin hỏi anh ở đâu
Sao mắng tôi bằng giọng nói dân tôi?

( Lời bài hát Anh là ai ? Tác giả Việt Khang )


Trước khi đi vào bài viết này, và tôi cũng hy vọng đây  sẽ là sự kết thúc cho bài viết Đừng im tiếng mà phải lên tiếng cách đây đúng mười ngày.
Gia đình chúng tôi cũng mượn bài viết này, xin gửi lời cám ơn đến Ông Bà Anh Chị Em đồng hương xa gần khắp nơi. ( Anh, Pháp, Bỉ, Hòa lan, Đức, Hoa kỳ, Gia nã đại ) và các Em, các Cháu  trong nhóm Tuổi trẻ yêu nước.  Đã giúp chuyển bài viết của tôi trên một số diễn đàn và facebook.
Trong mười ngày qua, nhiều người quen, cũng như chưa bao giờ quen biết,  cũng đã  gửi đến chúng tôi hàng trăm email và điện thoại để an ủi, chia sẻ cũng như bầy tỏ sự bất bình trong sự việc một vài cá nhân không rõ nguyên nhân, vừa qua đã dựng đứng những câu chuyện, bôi nhọ và vu khống Thu Sương một cách rất hạ cấp. Cũng đặc biệt xin cảm ơn trước những vị can đảm bằng sự công tâm và lương tâm, sẵn sàng đứng ra làm nhân chứng khi cần thiết

    Bài viết này tôi xin dùng tựa của bài hát Anh là ai ? của nhạc sĩ Việt Khang thay cho lời tựa. Một nhạc sĩ đã nhóm ngọn lửa đầu tiên cho phong trào đấu tranh của Tuổi trẻ yêu nước, là một trong những bài hát khởi đầu cho dòng nhạc của nhóm Tuổi trẻ yêu nước. Và Thu Sương may mắn đã là người chuyển tải thông điệp của TTYN qua bài hát Anh là ai ? lần đầu tiên đến với Cộng đồng Paris trước khi nhạc sĩ Việt Khang bị bắt và kết án một cách phi nhân, hèn hạ của bạo quyền CSVN.

    « Anh là ai ? » Đến hôm nay thì : « Mặt người hôm nay, mươi phần đã rõ »

Chữ  Anh ở đây tôi dùng bằng một đại danh từ nhân xưng trong ngôn ngữ Việt Nam,  để chỉ đích danh Anh Nguyễn Hữu Xương người đã trở thành « nguyên nhân » cho sự chụp mũ và vu khống Thu Sương.
    Riêng cá nhân chúng tôi, thật ra chúng tôi đã nhận được những đánh phá bằng sự chụp mũ, vu khống lẫn chửi bới hèn hạ này với Thu Sương trong âm thầm đã từ lâu. Nhưng vì chưa thu lượm những bằng chứng rõ ràng, chúng tôi giữ sự yên lặng để theo dõi sự việc, và luôn luôn nghi ngờ rằng có thể đây là một âm mưu của CSVN muốn phá vỡ phong trào TTYN.
Nhưng lần này đã được công khai qua cái email của tác giả là anh Nguyễn Hữu Xương chuyển đi,  và chúng tôi cũng đã  nhận được email này,  qua sự xào nấu lại,  và  thêm gia vị trong bài viết của nhân vật có bút hiệu là Lão Móc, một bút hiệu trong nhiều bút hiệu của ông Nguyễn Thiếu Nhẫn.. Hơn nữa giữa tác giả chính của cái « Nguyên và Nhân » này là anh Nguyễn Hữu Xương và chúng tôi chưa một lần mâu thuẫn cá nhân nào với nhau, chúng tôi cũng chưa một lần xúc phạm anh,  dù là rất nhỏ..
   
Nhưng khi sự thật được phơi bày thì bản thân tôi thật ngỡ ngàng, là đằng sau cái vỏ bọc của một cựu sĩ quan tốt nghiệp trường VBQGĐL,  lại là một con người hoàn toàn kém về mọi mặt từ Quân sự, Chính trị, và đến Nhân sinh quan hoàn toàn theo hướng tiêu cực.

    Anh  Nguyễn Hữu Xương đưa ra những điều vu cáo Thu Sương như sau :
Gồm hai điều chính :

1- Thu Sương là một đảng viên đảng Việt Tân
2- Nguồn gốc Thu Sương là dân Bắc đi hợp tác lao động tại Đông Đức

Và những điều phụ như sau :

- Thu Sương làm MC cho cuộc Biểu tình ngày 30/04/2012  do Việt Tân tổ chức.

- Thu Sương dành giật Micro để hát trong buổi nói chuyện của LM Nguyễn Văn Khải tại Paris

Tác giả Lão Móc lại thêm mắm, muối, xì-dầu cho ra thêm một món « tội » của Thu Sương qua San Jose để hợp tác thành lập Cộng đồng thứ 3 của vùng Bắc Cali. (theo cách hiểu, tức là mục đích làm phân hóa Cộng đồng hải ngoại Bắc Cali)

Tác giả của những điều bịa đặt vu khống trên, không kèm theo một bằng chứng hay nhân chứng cụ thể nào có một chút tính cách chuyên nghiệp,  cho dù là sơ đẳng nhất của người  đưa ra cáo trạng mà chỉ dựa trên những sự suy diễn và bịa đặt mơ hồ.
Tại sao tôi nói vậy ? Tôi sẽ dẫn chứng từng phần một sau đây :

Thứ nhất để trả lời và góp ý cho 2 cáo trạng chính :

1- Bất cứ một đảng phái nào, khi đảng viên gia nhập đảng,  do tự nguyện, hoặc do giới thiệu,  phải có sự tuyên thệ khi gia nhập đảng. Tên họ, bí danh, ngày tháng, nơi chốn, và người làm chứng buổi tuyên thệ gia nhập đảng. Điều này bên nguyên cáo không đưa ra được một bằng chứng, hay nhân chứng  cụ thể nào. Dù họ biết rằng Việt Tân là một đảng hoạt động công khai.

2- Nguồn gốc Thu Sương là người miền Bắc đi hợp tác lao động tại Đông Âu. Điều này là anh Nguyễn Hữu Xương đã làm khó khăn cho cấp trên của anh, tức  là anh Nguyễn Hữu Dõng ( Trung tâm trưởng TTĐHTTCSAC ) biết anh sai lầm mà vẫn im tiếng. Là vào những năm đầu thập niên 80  (1981-1982) và sau đó anh NHD vẫn thỉnh thoảng đến nhà thân phụ của Thu Sương chơi tại Tây Đức, và trong những buổi sinh hoạt văn nghệ Cộng đồng,  anh Nguyễn Hữu Dõng cùng ngồi trong hàng khán giả, cũng vỗ tay sau khi nghe Thu Sương hát,  lúc bấy giờ Thu Sương chỉ là một cô gái vào tuổi đôi mươi. Hiện nay những khán giả năm xưa vẫn còn sống kể cả hình ảnh vẫn còn lưu giữ. Những giấy tờ chứng nhận nhập cư của Thu Sương vẫn còn . Sẽ làm nhân chứng và bằng chứng khi cần thiết.

Trở lại sự việc bên nguyên cáo khi đưa ra hai cáo trạng trên đã không đưa ra được bằng chứng hay nhân chứng cụ thể nào. Tức là cá nhân hoặc tập thể mình kém về mặt tình báo, mù mờ về đối tượng.

Điều này cho phép tôi có hai suy diễn (trong thận trọng) :

1- Anh Nguyễn Hữu Xương làm việc này cho một mục đích đen tối nào đó.

2-  Anh Nguyễn Hữu Xương là người không quân tử, chỉ vì bè phái, vì những tị hiềm ghen ghét tầm thường của những phụ nữ chung quanh xúi đẩy,  mà mất đi cái dũng khí của một cựu sĩ quan QLVNCH. Tôi không biết lương tâm anh có cảm thấy áy náy, khi anh mặc vào người bộ quân phục « hàng nhái » Made in China, mang phù hiệu của binh chủng Nhảy Dù, một binh chủng hào hùng nhất của QLVNCH để làm lễ kỷ niệm ngày Quân Lực hay không ? Điều này tôi để cho lương tâm anh tự trả lời trước Anh linh của các chiến sĩ đã Vị Quốc Vong Thân.


Có một việc khác nữa là tôi cung cấp thêm chi tiết cho anh Xương để anh có thể suy diễn mà qui chụp thêm cho Thu Sương một tội danh khác nữa. « Thu Sương là người của Việt Nam Quốc Dân Đảng ». Vì những CD audio nói về cuộc đời và sự nghiệp của Nguyễn Thái Học, và nhiều audio khác vẫn còn đang lưu truyền trên Youtube là do chính Thu Sương thực hiện theo yêu cầu của  VNQDĐ nữa. Anh làm luôn cho tiện việc.

Bây giờ tôi xin  đi đến những phần vu cáo phụ mà các anh đưa ra. Chữ « các Anh » ở đây, tôi phải dùng đại danh từ nhân xưng số nhiều, vì đã có thêm những vị đánh trống và thổi kèn phụ họa cho bản cáo trạng của anh thêm phần lâm ly bi đát hơn.

( Trích ) Lời vu khống trong email của anh NHX : Hi Minh,  Anh Xương đây, Người có tên là Hạt Sương Khuya tức Thu Sương ở Paris theo đám Việt Tân, gốc là dân lao động Bắc Việt ở Đông Đức, năm rồi 30/4 tổ chức biểu tình do Việt Tân đứng ra chủ chốt, cô ta là MC, sau khi ca hát xong trước khi bế mạc cô ta hỏi “quý vị hôm nay thấy vui không??”, anh nghe chới với choáng mặt mày nhủ thầm “vui cái mả mẹ mày.”

Thưa anh Xương. Điều này anh vô tình lại quảng cáo không công cho Thu Sương. Xem lại toàn bộ tất cả những Video clip,  có lẽ cộng đồng Paris đều công nhận là chưa có một cuộc biểu tình nào trong những năm gần đây,  lại đầy hào hứng và đông đảo như lần biểu tình của năm 2012. Điều này không phải  tôi nói, mà tất cả mọi người đều nói.
Trở lại những diễn tiến để thành lập một ban tổ chức cho cuộc biểu tình ngày 30/04/2012 như sau.
Sau khi Thu sương điều hành chương trình văn nghệ đấu tranh cho ba cuộc biểu tình kéo dài sáu tuần ( hai tuần một lần), để lên án công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng vào năm 2011, trong ba cuộc biểu tình này Thu sương hoàn toàn không nằm trong ban tổ chức, nhưng được mọi người tín nhiệm yêu cầu điều hành phần văn nghệ đấu tranh. Sau đó có cuộc họp do Văn Phòng Liên Lạc tổ chức, và anh Mai Quốc Minh là tổng thư ký,  đã đứng ra điều hành phiên họp để bàn về ngày giờ tổ chức cuộc biểu tình 30/04/2012. Để tránh hiểu lầm vì Thu sương biết mình là người đến sau, ngại nhiều khi mọi người  nghĩ Thu sương « nhảy vào tiếm công », vì thế Thu sương đã không tham gia buổi họp, nhưng sẵn sàng giúp một tay trong phạm vi khả năng của mình cho dù chỉ làm những việc phụ.
Trong phiên họp anh Trần Nghĩa Hiệp là người đề nghị nhờ Thu sương lo về phần văn nghệ đấu tranh cũng như điều hành chương trình,  gọi tắt là MC. Và được hầu hết các vị tham gia trong buổi họp đồng ý. Sau đó văn phòng liên lạc thảo một văn thư tóm tắt về buổi họp, và ghi tên Thu sương vào trong chương trình « dự bị » sau đó gửi đến Thu sương, lúc đó Thu sương mới nhận lời, cùng viết thư cảm ơn sự tín nhiệm của quý vị đã dành cho Thu sương,  và hứa làm hết khả năng của mình.
Kể từ đó Thu sương mới tham dự những phiên họp kế tiếp để bàn về cách thức tổ chức, và ban tổ chức lúc đó mới được hình thành theo đề nghị của các vị tham dự phiên họp.
Gồm có : Anh Đặng Vũ Lợi( trưởng ban tổ chức) anh Trần Nghĩa Hiệp ( phụ tá) Thu sương ( điều khiển chương trình và phần nhạc đấu tranh) Anh Lê Minh Triết (lo về tôn giáo) Anh Nguyễn Ngọc Bách( lo về âm thanh). Điều này  tất cả nhân chứng sống còn đầy đủ hôm nay, chỉ vắng bóng anh Lê Thanh Hùng, là một diễn giả rất hùng hồn  ngày hôm đó. Nếu anh Nguyễn Hữu Xương  có cần tài liệu làm bằng chứng thì Văn phòng liên lạc vẫn còn giữ tất cả những biên bản của những buổi họp được phân công và bầu ra ban tổ chức. Những người trong ban tổ chức còn nguyên đây và tất cả biên bản họp anh Mai Quốc Minh sẽ cung cấp cho anh.



( Trích ) Lời vu khống trong email của anh NHX :
Cô này linh tinh lắm, ngày anh tổ chức cho Cha Khải nói chuyện hôm 5/3/12 tại Paris, cô ta chẳng có trách nhiệm gì trong Ban Tổ Chức nhưng muốn nhảy vào độc quyền micro bị anh và anh NT Khanh K.25 không cho đến họp, mà cũng không nhờ cái gì cả, cũng muốn hát nhưng hai anh không chịu vì đây là buổi nói chuyện chính trị chứ đâu phải văn nghệ.


Thưa anh Xương. Điều này có lẽ anh nên hỏi lại anh Lê Minh Triết. ( Tôi tin anh Lê Minh Triết với lương tâm một tín đồ Công giáo có uy tín, sẽ là chứng nhân cho sự việc bên trong này )

Vài  hôm trước khi cha Khải đến Paris. anh Lê Minh Triết  điện thoại cho tôi ngỏ ý mời Thu Sương lo về chương trình văn nghệ trong buổi hội luận  của LM Khải. Tôi trả lời anh. « Việc đó tôi để Thu Sương quyết định ». Sau đó tôi chuyển lời lại với Thu Sương. Và Thu Sương có liên lạc với anh Triết, được anh yêu cầu như đã nói qua với tôi. Để tránh tình trạng là có thể dẵm chân lên công việc của người khác, Thu Sương có đề nghị anh  là phải rõ ràng,  nếu như anh đã nhờ Thu Sương thì không nên nhờ người khác để tránh hiểu lầm,  và được anh Lê Minh Triết xác nhận buổi hội luận đó do chính anh là người mời LM Khải. Sang ngày hôm sau anh Lê Minh Triết mời chúng tôi đến nhà anh, ngay buổi tối hôm đó có sự hiện diện của anh Khanh ( cựu sĩ quan VBĐL ) chồng của ca sĩ Khanh Trang.

Tôi là người ngồi nghe anh Khanh hỏi Thu Sương :
- Chị định hát bài gì ?
Thu sương trả lời :
-  em sao cũng được
và TS hỏi lại anh Khanh :
- Còn chị Khanh Trang sẽ  hát những bài gì ?
Anh Khanh trả lời :
-Chị cứ an tâm đi,  chị không sợ đụng hàng đâu, vợ tôi hát toàn những bài  độc không hà.
Đến ngày hội luận, khi Thu Sương bước vào nhà thờ, gặp anh Triết và nghe anh ngại ngùng nói :
-Thu Sương ơi !  để xem coi tình hình như thế nào, nếu thấy cần thiết thì hát, còn không thì thôi.
Thu Sương vui vẻ trả lời :
- Ô không sao anh, hội luận là chính mà

Sau đó  trong suốt buổi hội luận, Thu Sương ngồi bên cạnh anh Bảo Tuấn từ đầu cho đến hết chương trình. Đến phần đặt câu hỏi với LM Khải gần cuối chương trình. Thu Sương có đưa tay xin đặt câu hỏi với LM Khải, và được anh Nguyễn Cao Đường là người mời Thu Sương lên cầm microphone đặt câu hỏi.
Hình ảnh và  Video  hôm đó vẫn còn lưu lại, nếu anh Xương có cần chúng tôi sẽ cung cấp, cùng nhiều nhân chứng ngày hôm đó sẽ nói cho anh nghe. Và có luôn cả hai ca sĩ Khánh Trang và Bích Xuân được quyền duy nhất lên sân khấu trình diễn văn nghệ hôm đó. Hai ca sĩ này vô hình chung sẽ là sự tố cáo cho  điều vu khống, nhưng kém khôn ngoan của anh Nguyễn Hữu Xương đã dựng lên câu chuyện như trong email gửi đi

    Vâng thưa anh Nguyễn Hữu Xương bản cáo trạng và bằng chứng của anh cũng chỉ rẻ tiền như hai cái bao cao su mà CSVN đã dùng để kết án anh Cù Huy Hà Vũ.

Sau cùng là món tả-pí-lù do Lão Móc xào nấu lại thành một cái tội,  để đánh hôi Thu Sương. Nên đã dựng lên câu chuyện. Thu Sương  là một  đảng viên Việt Tân muốn phân hóa cộng đồng NVTD  Bắc Cali, nhân cuộc bầu cử CĐ bắc Cali. Điều này làm tôi phì cười nhớ đến lời của tên chủ tịch nước CHXHCNVN ( Nguyễn Minh Triết) khi qua Hoa Kỳ gặp Tổng thống Obama,  sau khi về nước tuyên bố hắch xì xằng rằng : Ông ta đã qua Hoa Kỳ làm phân hóa nội bộ của TT Obama. Sao ông Lão Móc lại đánh giá khả năng Thu Sương quá lớn vậy ông ?.
Điều này ông đã xem thường mọi người trong CĐ bắc Cali ngu dốt hơn ông. Thực ra mọi người đều biết Thu Sương  chẳng có quen ai, cũng chẳng có liên quan gì đến CĐ bắc Cali cả,  mà chỉ do ban tổ chức Dòng nhạc TTYN phối hợp với Đại diện  TTYN tại hải ngoại đứng ra làm chương trình, mà Thu Sương đơn thuần chỉ là khách mời với tư cách một thành viên của nhóm TTYN. Chẳng qua ông Lão Móc vì những mâu thuẫn của ông trong cộng đồng Bắc Cali, ông đã mượn gió bẻ măng. Bẻ cong ngòi viết làm quà cho ông Nguyễn Hữu Xương. Đâu là trách nhiệm và lương tâm của một người cầm bút chân chính. Chỉ có tác giả là người có khả năng tự trả lời.  

Thật buồn thay ! Khi mọi người trong và ngoài nước đang lên án bọn bạo quyền CSVN, sử dụng bộ máy công an, côn đồ,  và những tên bồi bút,  để đàn áp, trù dập, bắt bớ những người con yêu nước dám dấn thân trong hoàn cảnh  đất nước và dân tộc  Việt đang hồi suy vong. Thì ngay tại Paris  ở  nơi mà người ta cho là có Tự do, Bình đẳng, Nhân quyền nhất thế giới,  lại có một số các ông cựu sĩ quan QLVNCH thay nhau kẻ thức, người ngủ,  gìn giữ hòa bình cho Cộng đồng NVTD tại Âu Châu và Hoa Kỳ. Các ông sẽ thẳng tay trừng trị người Việt Nam nào dám Yêu nước không theo cách của họ.

Điều cuối cùng trước khi kết thúc bài viết này, và chúng tôi cũng muốn khép lại câu chuyện, ngoại trừ các Nguyên cáo muốn có sự đối chất thẳng thắn và công khai. Tôi xin sẵn sàng theo nguyên tắc cơ bản,  dù không chính thức theo pháp luật. Nhưng cũng phải công bằng trong công lý và  lương tâm con người. Tôi chỉ cần hai tội danh như anh Nguyễn Hữu Xương quy chụp cho Thu Sương

- Thu Sương là đảng viên Việt Tân
- Nguồn gốc Thu Sương là dân miền Bắc đi hợp tác lao động tại Đông Âu

Thì lúc đó tôi sẽ đề nghị : Một phiên đối chất công khai. Một ban trọng tài sẽ được bầu ra trong cộng đồng.

A - Nguyên cáo sẽ đưa ra trước những bằng chứng, và nhân chứng để buộc tội Thu Sương.
B – Sau đó bị cáo sẽ đưa ra những bằng chứng, nhân chứng. Chứng minh là mình bị vu khống và vô tội
C - Ban trọng tài và cử tọa sẽ là người đưa ra phán xét cuối cùng.

Nếu Thu Sương thật là đúng người, đúng tội. Tôi đề nghị anh Nguyễn Hữu Xương hãy lấy cái dũng khí của một sĩ quan QLVNCH làm một việc như Chuẩn tướng Nguyễn Ngọc Loan đã làm năm Mậu Thân 1968. Là xử ngay người nữ cán bộ CS này tại chỗ, nếu cần tôi sẽ cho anh mượn súng. Còn nếu anh không can đảm làm và chưa bao giờ dám bắn VC thì tôi sẽ làm việc này thay anh.

Còn nếu anh thua thì chúng tôi chỉ yêu cầu anh hãy tự nhổ nước bọt xuống đất và tự anh liếm lại. Nếu anh không thể làm một mình,  thì hãy kêu gọi những người mà anh đã nhờ họ tiếp tay đánh phá Thu Sương liếm hộ anh. Còn nếu điều này quá khó làm, xin đề nghị anh hãy quay đầu về bàn thờ của những Anh linh các chiến sĩ trận vong mà tạ tội , cùng  xin lỗi  hai em Phương Uyên và Nguyên Kha .

Bài viết này tôi xin thay cho lời kêu gọi mọi người trong Cộng đồng, hãy lấy chúng tôi làm một kinh nghiệm để đối xử với nhau tốt đẹp hơn. Đoàn kết  và tha thứ cho nhau. Cùng nhau mưu tìm một tiếng nói chung. Đặt Tổ Quốc lên trên mọi tổ chức, đảng phái. Ai cũng có quyền chọn cho mình một con đường đi. Nhưng đi như thế nào để mình không thấy hổ thẹn với Tiền Nhân, với Quê Hương dân tộc, và chính lương tâm mình. Đừng để CSVN hưởng lợi trên những sự nhỏ nhen, ghen tị, ích kỷ trong mỗi con người chúng ta. Để rồi chính chúng ta tự chặt tay chân mình. Và tự cô lập mình.
Tôi cũng hy vọng rằng màn đêm rồi cũng sẽ qua đi, nhường lại cho ánh sáng của ban ngày. Mọi sự thật cũng sẽ được phơi bày dưới ánh sáng chân lý. Để mọi người cùng nhìn ra được đâu là sự thật. Đâu là tốt, đâu là xấu.
Cám ơn mọi người đã giúp cho đôi chân Thu Sương đứng vững thêm trên những đoạn đường khó khăn của ngày hôm nay. Làm động lực cho những thiên thần trong bóng tối được chấp cánh bay cao. Làm cho những khả năng tài giỏi hơn Thu Sương còn ẩn mình đâu đó, can đảm bước ra cùng nhận lãnh trách nhiệm của mình với quê hương dân tộc.


Lam Sơn 719 ( Thành Vũ )
Lamson719.fr@gmail.com
ĐT (33) 610244322  






     


Đừng im tiếng mà phải lên tiếng